"Từng có lúc quên mình chân sông núi
Quên lá buồm nhức nhối ở bờ xa
Ngỡ yên ổn với mảnh đời cao ốc
Bỗng một hôm trong thang máy khóc òa..."
I don’t need someone to complete me, I need someone to make things a little bit better every now and again.
Phố gục đầu xuống khóc
Hoa sữa rụng vào tim
Người lang thang hoài niệm
Đêm trở mình lặng im...
Nostalgia is heroin for old people. I think I'm becoming one!
Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016
Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016
Stranger
Người lạ trong gương!
Người lạ ở trong gương!
Lem nhem lấm bụi đường
Đôi mắt ngầu mỏi mệt
Phải chăng còn vấn vương?
Người lạ ở trong gương
Cô đơn đến lạ thường
Ngàn năm hoài lạc bước
Giữa nhạt nhòa khói sương
Người lạ ở trong gương!
I don't want to turn into them, people who haven't given up all their dreams, their passions, curiosity about life, or worse, letting themselves go so much that they watch reality TV shows.
Người lạ ở trong gương!
Lem nhem lấm bụi đường
Đôi mắt ngầu mỏi mệt
Phải chăng còn vấn vương?
Người lạ ở trong gương
Cô đơn đến lạ thường
Ngàn năm hoài lạc bước
Giữa nhạt nhòa khói sương
Người lạ ở trong gương!
I don't want to turn into them, people who haven't given up all their dreams, their passions, curiosity about life, or worse, letting themselves go so much that they watch reality TV shows.
Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016
Số phận đã an bài
Năm 23 tuổi, tôi đem lòng yêu một cô gái mới chia tay người yêu. Chẳng thể làm gì cả, chỉ có thể thỉnh thoảng ngồi nghe cô ấy kể chuyện của mình, chỉ nghe thôi, ko động viên, ko dỗ dành. Ngôn từ khi ấy đều thừa thãi và rỗng tuếch. Những câu chuyện của cô ấy vô thưởng vô phạt, và lúc nào cũng bắt đầu bằng: có thể anh ko tin, nhưng em thấy rất nhẹ lòng. Đương nhiên tôi chẳng tin. 2 năm sau tôi về nước vẫn thấy ánh mắt cô nhìn cậu ấy rất dịu dàng và yêu thương. Người con gái từng gục đầu khóc ở bến xe bus vì cậu ta sẽ chẳng thể thấy nhẹ lòng sau khi chia tay. 5, 10 năm nữa nhìn lại thì có thể.
Có lần cô ấy nói, anh ạ, em muốn có con. Ko cần biết bố đứa bé là ai, chỉ cần có một em bé. Em sẽ tự mình chăm sóc nó, ngắm nó ngủ và chơi với nó. Tôi cũng thích trẻ con, nhưng thích và chăm sóc một đứa trẻ là cả một vấn đề. Có cả trăm ngàn thứ rắc rối có tên và ko tên khác liên quan tới nó. Nhưng lúc ấy, mọi thứ trở nên vô nghĩa. Tôi chỉ muốn ôm chặt cô ấy vào lòng và bảo em có thể có tất cả những gì em muốn. Có điều, khoảng cách giữa chúng tôi khi ấy không chỉ là 10 ngàn cây số, 4 múi giờ mà còn là những mảnh vỡ của trái tim cô. Hiện tại thì cô ấy đã có một bé trai kháu khỉnh, tuy hơi giống mẹ hay bị ốm. Cuộc sống của cô như vậy âu cũng là hạnh phúc. Cũng mừng.
Cũng chẳng còn gì để nhớ về nhau, tặng em, khi ấy vẫn là cô gái hay ngồi ngắm ảnh trẻ con. Cũng lạ, chẳng hề có hình ảnh người bố. Như thể, đối với em nó chưa bao h là quan trọng vậy.
Ngoan ngoan ngoan ngủ nhé
Để mẹ hát mẹ ru
Đi tìm về cái ngủ
Phủ thật đầy trong nôi
Ngoan ngoan ngủ ngủ thôi
Để mẹ ngồi mẹ gấp
Những yêu thương tràn ngập
Ủ ấm đôi chân hiền
Ngoan ngủ ngủ thật yên
Khẽ nhắm đôi mắt hiền
Kệ cái cậu gió điên
Cứ đứng ngoài hiên hát
Bé cứ ngủ thật say
Để mẹ vẽ lời ru
Cho thương yêu nằm ngủ
Hạnh phúc trên tay này!
Số phận đã an bài! Nhưng mà đời đẹp quá!
Có lần cô ấy nói, anh ạ, em muốn có con. Ko cần biết bố đứa bé là ai, chỉ cần có một em bé. Em sẽ tự mình chăm sóc nó, ngắm nó ngủ và chơi với nó. Tôi cũng thích trẻ con, nhưng thích và chăm sóc một đứa trẻ là cả một vấn đề. Có cả trăm ngàn thứ rắc rối có tên và ko tên khác liên quan tới nó. Nhưng lúc ấy, mọi thứ trở nên vô nghĩa. Tôi chỉ muốn ôm chặt cô ấy vào lòng và bảo em có thể có tất cả những gì em muốn. Có điều, khoảng cách giữa chúng tôi khi ấy không chỉ là 10 ngàn cây số, 4 múi giờ mà còn là những mảnh vỡ của trái tim cô. Hiện tại thì cô ấy đã có một bé trai kháu khỉnh, tuy hơi giống mẹ hay bị ốm. Cuộc sống của cô như vậy âu cũng là hạnh phúc. Cũng mừng.
Cũng chẳng còn gì để nhớ về nhau, tặng em, khi ấy vẫn là cô gái hay ngồi ngắm ảnh trẻ con. Cũng lạ, chẳng hề có hình ảnh người bố. Như thể, đối với em nó chưa bao h là quan trọng vậy.
Ngoan ngoan ngoan ngủ nhé
Để mẹ hát mẹ ru
Đi tìm về cái ngủ
Phủ thật đầy trong nôi
Ngoan ngoan ngủ ngủ thôi
Để mẹ ngồi mẹ gấp
Những yêu thương tràn ngập
Ủ ấm đôi chân hiền
Ngoan ngủ ngủ thật yên
Khẽ nhắm đôi mắt hiền
Kệ cái cậu gió điên
Cứ đứng ngoài hiên hát
Bé cứ ngủ thật say
Để mẹ vẽ lời ru
Cho thương yêu nằm ngủ
Hạnh phúc trên tay này!
Số phận đã an bài! Nhưng mà đời đẹp quá!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)